Cún Con

Sunday, December 09, 2007

Người bạn thân,

Câu chuyện “Người Bạn thân”

Cún con, hôm nay bố sẽ kể cho con nghe câu chuyện về một người bạn của con, một bạn mà có lẽ con chưa biết, nhưng lại là người bạn rất thân thiết với con. Con đoán xem bạn đó là ai nhé.
Ngày trước nó cũng bình thường như những người bạn khác. Cũng đầy đủ mọi thứ cho một cuộc sống, tuy nhiên nó vẫn cảm thấy trống vắng. Nó sống buồn tẻ và chẳng có gì làm cho nó cảm thấy sung sướng và hạnh phúc. Một ngày nó được biết sắp có một người bạn sẽ đến đây ở với nó, nó vui lắm. Nó thấy cuộc sống giờ mới bắt đầu có ý nghĩa. Nó chuẩn bị mọi thứ cho cuộc sống mới với người bạn mà nó đang mong đợi. Nó đếm từng ngày để được thấy người bạn của nó. Và ngày 9 tháng 4 năm 2006 đã đánh dấu sự kiện này. Người bạn của nó đã đến và không ai khác đó chính là con.
Thời gian đầu, lúc con còn bé, nó không biết làm gì để con vui và không khóc nhiều. Nó chỉ biết sửa ấm cho con, mang ánh nắng và gió mát vào chơi đùa cùng con. Nó treo lên mình những trò chơi ngộ nghĩng mà con thích thú khi được ngắm chúng. Và nó cùng con lớn lên từng ngày. Nó được chứng kiến tất cả mọi sự thay đổi của con, từ việc con biết lẫy biết bò, … đến khi con và nó chơi đùa được cả trên giường lẫn dưới đất. Điều đó làm nó vui lắm. Với nó cuộc sống thật sự có ý nghĩa khi có con.
Sáu tháng sau, thời tiết bắt đầu se lạnh. Những tia nắng ấm áp và gió mát không còn nhiều như lúc con chào đời nữa. Nó cảm thấy không vui với những điều đó, nhưng điều làm nó buồn nhất không phải là chịu đựng cái lạnh mà là phải chịu đựng 8 tiếng 1 ngày không có con bên cạnh. Nó không thích thế nhưng nó biết con đã lớn hơn rồi, và con phải đến lớp như các bạn bằng tuổi khác. Và nó chấp nhận điều đó. Không có con chơi cùng nó, không biết làm gì hơn là nó chạy, chạy liên tục, chạy không dừng để quên đi nỗi nhớ con và để sửa ấm phòng con, để chờ con, đón con về. Con có thấy không, mỗi khi con về nó luôn mở rộng cửa đón con với không khí ấm áp của tình bạn.
Thời gian trôi thật nhanh và nó đã quen với việc vắng con hàng ngày. Nó cũng đã quen mọi việc chăm sóc con như thế nào, chơi đùa cùng con và đưa con vào giấc ngủ. Khi nó đã quá quen thân với tất cả những gì thuộc về con thì nó lại được biết sắp phải xa con một thời gian dài. Từ khi biết sắp phải xa con, nó trở nên buồn và ít cười đùa cùng con. Con có thấy không nó buồn vì phải xa con đấy, con ạ.
Sắp tới nó sẽ nhớ con biết nhường nào, khó tả lắm con ạ. Nó cũng sẽ nhớ lắm những bạn bè của con, mặc dù con rất yêu chúng nhưng thỉnh thoảng con lại quăng các bạn vào nó. Nó sẽ không được yêu thương các bạn của con những lúc như vậy nữa. Nó sẽ nhớ những lúc nửa đêm thức dậy cùng con và chơi đùa với nó.
Nó sẽ trở nên lạnh lẽo, vắng vẻ và trống trải hơn khi vắng con. Nó quên làm sao được những lần con vẽ, viết, vạch nhằng nhịt lên người nó, vừa buồn vừa thích. Cảm giác được con húc đầu vào nó rồi cười khanh khách. Hình như nó thích nhất được như thế đấy con ạ. Nó sẽ nhớ cả mùi “kaka” của con làm nó khó chịu. Nó nhớ lắm chứ. Nhưng từ giờ nó sắp phải ngủ một mình rồi, con ạ. Nó không được sưởi ấm con những lúc con ngủ, không được ngủ cùng con trong những lúc con ngủ say nữa. Tất cả những điều đó nó biết, hiểu và nó sẵn sàng chịu đựng.
Với nó hạnh phúc thật đơn giản. Chỉ là được nghe tiếng con cười, được nhìn thấy con, được chăm sóc yêu thương con và được thấy con lớn lên từng ngày. Con thấy đấy, tình yêu và hạnh phúc thật giản dị phải không. Nó không phải là một cái gì đó quá xa xôi, mà ngược lại nó là tất cả những gì thân thương nhất ở ngay cạnh bên con.
Bố tin và mong rằng con hiểu được điều đó, con trai nhé. Hãy biết trân trọng những gì thuộc về mình, xung quanh mình. Đó chính là hạnh phúc của con, của những gì thuộc về con.

Bố yêu con

Nov and Dec in 2007

Hey guy, Wake up Now


Happy birthday to my Dad














Fan a candle

My hat, it has three corners














Three-corners is my hat

Saint Nicholas











and Black Peter