Cún Con

Tuesday, August 21, 2007

Tớ đi xem xiếc

Một tháng nghỉ hè ở nhà thật là dài. Tớ nhớ trường, các bạn, cô Liesbeth và nhất là đồ chơi lắm. Bố mẹ cũng biết thế nên hay đưa tớ đi chơi nhờ vậy mà cả tớ và bố mẹ đều không bị stress nhiều. Có lẽ stress nhất vẫn là mấy cái vụ ăn uống thôi. Sao mà tớ ghét ăn thế. Nghĩ đến đã thấy rùng cả mình!
Nhân có gánh xiếc đến Leuven biểu diễn, bố mẹ cho tớ đi xem. Đây là xiếc cây nhà lá vườn của các anh chị học sinh Leuven thôi nhưng tớ vẫn xem rất chăm chú và thán phục các anh chị sao mà giỏi thế. Sau khi kết thúc chương trình, gánh xiếc trải mấy tấm ni lông ra ngoài trời để trẻ con có thể luyện tập những trò mình thích. Tớ cũng thử sức mình tí bằng màn trồng cây chuối


















Tớ khoái được đi chơi lắm nên cứ đi chơi là tớ quên bố mẹ luôn. Một mình tớ lang thang khắp nơi khám phá bao nhiêu là điều mới mẻ xung quanh. ÔI, thật sướng biết bao khi đi khám phá thế giới xung quanh. Nhiều khi bố mẹ phải chạy ngược chạy xuôi tìm xem tớ ở đâu. Tớ rất khoái khi có mấy cô xinh tươi ở gánh xiếc gọi tớ là ‘super boy’ vì tớ cứ một mình lang thang khắp nơi mà chẳng cần bố mẹ, cũng chẳng sợ sệt gì cả.















Nói chung mùa hè ở Leuven là mùa của các sự kiện âm nhạc, lễ hội. Nhà tớ cũng tranh thủ tham gia hầu như không vắng dịp nào. Thật là sung sướng!!!














Dẫu sao thì tớ vẫn nhớ các bạn, cô Liesbeth và đồ chơi ở lớp lắm. Bố mẹ ơi! cho con đi học thôi. Con nhớ lắm rồi.

Úi, úi, tớ sợ cháo và khoai tây lắm!

Tớ được nghỉ hè ở nhà 1 tháng, thật là khoái chí. Tuy nhiên điều này lại làm bố mẹ tớ lo lắng vì không biết tớ có giữ phong độ ăn uống được như khi còn đi học không. Quả là không sai! Vừa mới nghỉ ở nhà, tớ đã khủng bố tinh thần mẹ bằng cách mấy hôm liền ăn uống rất ít, đặc biệt là cháo và khoai tây thì tớ không thèm nếm miếng nào luôn. Mặc dù mẹ tớ cũng chịu khó đổi kiểu nấu nọ kia, nhưng tớ vẫn không thể nuốt nổi. Mẹ đâu có biết tớ đã chán ngấy các thể loại xay rồi. Cuối cùng bố mẹ cũng bắt đúng được ý tớ. Mẹ cho tớ ăn thử cơm nát. Ngay lần đầu tiên tớ đã đánh chén được gần nửa bát cơm. Mẹ tớ thở phào nhẹ nhõm vì ít ra cũng tìm được giải pháp và nấu cơm thì đơn giản hơn nhiều so với nấu cháo hay khoai tây rồi xay. Bây giờ tớ thích ăn như bố mẹ. Đặc biệt tớ bắt đầu thích bún, phở. Đây là bữa cơm hàng ngày của tớ