Cún Con

Monday, March 26, 2007

Welcome to My Home Land - Viet Nam (part I)

Mến chào Việt Nam

Hãy kể tôi nghe về cái tên xa lạ và khó gọi
mà tôi đã đeo mang tự thuở chào đời
Hãy kể tôi nghe về vương triều cũ và đôi mắt xếch của tôi
Ai nói rõ hơn tôi về những gì người không dám thốt
Tôi chỉ biết về người qua những hình ảnh của chiến tranh,
Một cuốn phim của Coppola, những chiếc trực thăng trong cơn thịnh nộ...
Một ngày kia, tôi sẽ đến nơi ấy để chào hỏi hồn người
Một ngày kia, tôi sẽ đến nơi ấy để cất tiếng chào Việt Nam

"Mến chào Việt Nam", "Tự khúc ngày sinh", "Việt Nam quê hương tôi" ... và bao nhiêu bài hát Việt Nam, hát về Việt Nam, mình đã được nghe từ khi chưa chào đời. Mình mong ước sớm được về Việt Nam, được nhìn thấy những điều mình đã được nghe. Vừa qua, Mình đã được về Việt Nam chơi 1 tháng liền, mình có quá nhiều điều muốn kể đấy nhé.

Đầu tiên là hành trình đầy vất vả và mệt mỏi, vì thời gian bay dài và nhiều lần chuyển máy bay. Ui nói đến máy báy á, mình thích thú vô cùng. Lại một cái đầu tiên nữa, mình đã được đi máy bay mới chỉ chưa đầy 1 tuổi đấy nhé. Mình thì rất thích đi chơi, nhưng mình lại có một thói quen xấu, hễ đi bất kỳ phương tiện nào là không muốn dừng lại, thậm chí kể cả đi bộ nhé. Bố mẹ dạy mình tập đi, mình đã có thể đi vững nếu mình được bám vào 2 tay của bố mẹ. Nhưng cứ dừng lại là mình sẽ rít lên cho mà xem.

Chặng đầu tiên từ Leuven tới Paris đi bằng tàu, không có gì là mệt mỏi cả, vì thời gian đi tàu có 1 tiếng 20 phút. Từ Paris tới Malaysia, mình rất khoái trí và tò mỏ, vì không những mình lần đầu tiên được đi máy bay, mà còn có bao nhiêu người xung quanh mình để nói chuyện, đùa vui. Cả nhà mình được cả dãy ghế đầu tiên nên thoải mái và rộng rãi lắm. Mình chỉ muốn đi xem cái máy bay đấy sao mà to thế, nhưng bố mẹ không cho đi nhiều vì như thế sẽ làm ảnh hưởng đến các hành khách khác. Mình cũng ngoan lắm, không nghịch ngợm đâu nhé, mình phải giữ trật tự chứ. Mình được xem phim hoạt hình Happy Feet và nghe nhạc nữa đây này. Mình ăn được và ngủ cũng tốt trên máy bay, chỉ có mỗi chỗ chơi là vẫn hạn chế thôi.










Từ Malaysia về Hà nội, mình đã bắt đầu mệt, thêm nữa nhà mình không được ngồi hàng ghế đấu tiên, mình không có giường, bố mẹ cứ phải thay phiên bế mình suốt. Tuy mệt mỏi, vất vả nhưng cứ nghĩ về Việt Nam, sắp được gặp lại bà nội, bà ngoại mình quên hết và ngoan ngoãn nghe lời bố mẹ. Mình sẽ được gặp cả ông nội, ông ngoại và dì Vân nữa. Nói đến ông và dì Vân mình nhớ quá.

Cảm giác đầu tiên ở Hà Nội là ồn ào và náo nhiệt, đúng là thủ đô của Việt Nam, đâu đâu mình cũng chỉ thấy người, người và người. Mình cũng hơi bị sốc vì có quá nhiều âm thanh và tiếng động. Tuy nhiên ngay sau khi tỉnh dậy sáng hôm sau mình đã có thể bắt nhịp ngay với cuộc sống của Hà nội. Mình thích được mọi người hỏi han, nói chuyện, đùa vui cùng, đặc biệt mình rất thích nhìn ngắm mọi người đi lại. Ôi thật sung sướng làm sao khi xung quanh có bao nhiêu người quan tâm tới mình.

Thôi mình phải đi ngủ đây, mình đang ở Leuven mà, phải theo thói quen đã có chứ. Nhớ theo dõi tiếp các phần tiếp theo nhé.