Cún Con

Friday, October 20, 2006

Viết cho Con (p1)

Con yêu,

Thế là con đã chào đời được hơn 6 tháng. Bố nhớ lại những ngày qua, kể từ lúc mẹ có mang đến bây giờ, bố con mình đã biết nhau được gần 1 năm rưỡi rồi đấy con ạ. Thời gian trôi nhanh quá?
Từ khi con chỉ bé như cái kẹo rồi lớn dần lên cùng với sự chăm sóc của bố mẹ. Bố mẹ đã đọc nhiều sách để làm sao nuôi con được khỏe mạnh, thông minh. Bụng mẹ càng ngày càng to cũng là lúc bố mẹ được nhìn thấy con lần đầu tiên sau 5 tháng có con. Con to hơn lúc trước nhiều và đã tỏ ra rất hiếu động. Được nhìn thấy con qua màn hình máy siêu âm 2 chiều, ông bác sĩ nói với bố rằng con là con trai. Niềm vui khôn xiết trào dâng, bố vừa muốn khóc vừa muốn cười thật to, nhưng bố đã cố gắng kìm nén cảm xúc. Bây giờ khi đang viết những dòng này, bố lại cảm thấy xúc động khi nghĩ lại khoảnh khắc đó. Một khoảnh khắc tuyệt vời bố chưa bao giờ có. Ôi con trai, bố yêu con biết nhường nào.
Trong niềm vui có con, bố mẹ càng quyết tâm chăm sóc con tốt hơn. Mẹ đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, đi lại nặng nề, ngủ không ngon vì con to hơn nhiều, đã được 1kg rồi. Thằng cu tí của bố đã bắt đầu đạp mẹ. Con muốn nói con đã 6 tháng, đã lớn hơn rồi phải không. Trong bụng mẹ con vẫn nghe thấy bố mẹ nói chuyện với con hàng tối chứ? Con nghe nhé, không chỉ có những lời nói yêu thương của bố mẹ mà còn có cả âm nhạc và âm thanh của cuộc sống nữa đấy. Hãy lắng nghe và cảm nhận cuộc sống tươi đẹp con nhé. Bố mong rằng con sẽ biết trân trọng cuộc sống và giá trị của nó.
Thời gian này, mẹ hay mệt hơn, bụng ngày càng to khiến việc đi lại càng khó khăn hơn. Thời tiết mùa đông khô hanh cũng là một yếu tố không tốt cho mẹ, mẹ không được dùng nhiều nước. Mẹ lại còn hay bị chuột rút lúc nửa đêm nữa. Mẹ vất vả với con nhiều lắm đấy. Lớn lên con phải biết yêu thương và giúp đỡ mẹ nhé, con trai.
Lần siêu âm tiếp theo (tháng 7), bố mẹ lại được thấy con rõ hơn được biết nhiều thông tin như chiều dài, cân nặng, vòng đầu, … Bố mẹ luôn giữ lại tất cả những gì thuộc về con để sau này con có thể xem và nâng niu chúng. Con phải biết quý trọng bản thân mình, những gì thuộc về mình con nhé. Bên cạnh con luôn có những người thân yêu mong chờ, cầu mong và hy vọng về tương lại của con. Hãy chứng tỏ điều đó con nhé. Bố tin ở con. Con sẽ là một cậu bé đáng yêu (giống như bố ngày xưa :-)).
Sang tháng thứ 8, con cảm thấy chật chột và đã tỏ thái độ bằng việc húc đầu và đạp vào bụng mẹ nhiều hơn. Bố mẹ đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ để chào đón con. Bố mẹ hồi hộp và mong chờ lần siêu âm cuối cùng đầu con sẽ quay đúng hướng, nhưng con thật là bướng bỉnh và ngoan cố. Mặc cho cố gắng tập luyện cả ở lớp cũng như ở nhà của mẹ để giúp con dễ dàng di chuyển đúng hướng, con vẫn cương quyết nằm ngang và ngược chứ không chịu nằm xuôi.
Các phương án được đưa ra, cuối cùng bác sĩ đã quyết định mổ để bế con ra. Thế là bố con mình giống nhau đấy con ạ. Bố cũng được các bác sĩ bế ra. Ngày mổ đã đến, mẹ phải vào trong viện nằm 1 mình ở đó và chỉ được ăn bữa tối của ngày hôm trước.
Sáng 3 tháng 4 năm 2006, con chào đời lúc 8h29 phút. Được nhìn thấy con ra đời và cất tiếng khóc bố ứa nước mắt. Thật hạnh phúc và sung sướng khi nhìn thấy con. Bố được các bác sĩ cho xem cắt rốn, đo chiều dài và cân nặng, rồi được bế con. Mẹ được các bác sĩ đưa về phòng hậu phẫu. Cả nhà vui mừng khôn xiết khi nhìn thấy con.

Wednesday, October 11, 2006

Tròn 6 tháng

Tháng thứ 6 được đánh dấu bằng những sự kiện sau:
1. Ăn thêm thịt, cá hòa lẫn với rau
2. Đi bộ đội cả ngày
3. Gào thét và cười nói
Việc ăn thêm thịt, cá lẫn với rau có vẻ khó khăn hơn. Con không thích ăn nhiều vì thịt và cá đều có mùi lạ, hơn nữa cũng làm cho rau đặc hơn. Nhưng dù sao con cũng đã có nhiều cố gắng. Bố mẹ đánh giá Nhật Minh có tiến bộ.
Đặc biệt khi đi bộ đội, con tỏ ra hơn hẳn các chú lính khác. Không nhưng hơn hẳn về kỷ luật, binh nhất Minh con tỏ ra đàn anh hơn các chú binh nhì khác. Được đánh giá là một trong nhưng tân binh có triển vọng không tái nghiện. Tuy nhiên điều này khó tránh khỏi khi xung quanh con tất cả các chiến binh đều đã nghiện. Và thực tế, bố đã phát hiện vài lần khi đi thăm hoặc đến đón, con đang trong tình trạng phê thuốc. Bố hy vọng đó chỉ là yếu tố khách quan khi các sĩ quan chỉ huy quá bận bịu với công việc nên đôi khi đã bắt các tân binh sử dụng thuốc. Điều này, bố mẹ thông cảm và hiểu cho con. Nhưng bố mẹ tin rằng con sẽ là một chiến sĩ dũng cảm, thông minh, mạnh khỏe và vượt qua mọi thử thách.
Do tính chất căng thẳng trong khi đi bộ đội, yêu cầu tất cả các chiến sĩ không được cười nói nhiều nên hầu hết chiến sĩ đều bị stress. Đa số các chiến sĩ không thể chịu được đã gào thét, khóc lóc loạn xạ ngay tại nơi tập huấn. Chiến sĩ Minh cũng không tránh khỏi điều này tuy nhiên anh lại xả stress khi về nhà. Gào to, nói lắm, cười ngặt nghẽo khi bố mẹ chơi cùng đó là một trong những điều khẳng định rằng chiến sĩ Minh đã trưởng thành hơn nhiều so với những chiến sĩ khác.
PS: Nghiện = Ngậm 1 cái gì đó. Thuốc = Ti giả.